Ly Khách

( cho những người TQT năm xưa )

Như con suối bỏ nguồn ra biển cả.
Như con thuyền lạc bến nhớ song xưa.
Em lên đênh với mãnh Tình vỡ vụn.
Rớt giữa giòng trôi nỗi ánh trăng tan.
Ngọn đồi đó còn cành cây nhớ gió ?
Cụm sim già Anh còn giữ cho Em.
Buổi Em về tìm kiếm suốt từng đêm.
Con dốc nhỏ với nụ hôn  đầu vụng dại.
Tuổi ông bướm giờ bạc phai mái tóc.
Nhờ gì nhau trong ly loạn chia xa.
Anh sống song Em là bọt đầu ghềnh.
Phút tao ngộ chỉ bèo mây tan họp.
Trách chi nhau khi đời trăm ngã .
Cánh chim trời đã vụt mất trong mây.
Ly rượu đắng cay anh nhắm từng ngày.
Nghe mùa chín nên trái sầu rơi rụng.
Trong ly khách Em một hình một bóng.
Khan tiếng gọi người lạc giữ thiên  thu.
Khi đau khổ Em quay về ôm ấp.
Nắm mộ Tình chôn kính trong Tim.
Anh hỡi Anh ! bên kia đời Anh có biết.
Suối kiếp người chìm đám biển vô minh.
Em còn lại Em một hình hài cằn cổi.
Một linh hồn khắc khoải yêu đương.
Giờ quỵ gối trên dốc đời mòn mỏi.
Tạ ơn người ! đã vì em chuyên chở.
Những toa đời đầy ấp nỗi thương đau.

Hồ Thu.