Mai nếu xa người-xa tình dấu.
Cho lòng mưa bụi rớt nhớ nhung.
Em có đôi môi hiền lụa mỏng.
Trăm năm ngoan, trăm năm vô cùng.
COn điều gì để giã từ nhau.
Khi em trở thành người dĩ vãng.
Khi anh quay mặt lạ cúi đầu.
Ra đi làm loài chim phiêu lãng.
Mai nếu xa người, xa tình dấu.
Nhớ cho trăm năm, trăm năm xanh.
Nhớ cho hồn, dòng sông khói nhớ.
Lệ buồn rụng xuống tủi rêu xanh.
Mai nếu xa người, xa tình dấu.
Xin thắp bàn tay từng ngón sầu.
Người đã qua mơ hồ như khói.
Lệ tình rụng xuống cuộc tình đau.
Nga Tuyết,
1969.