Tình Quê

LÊ VĂN DO

Nhớ về Quảng Ngãi quê hương
Là như ôm cả yêu thương vào lòng
Nghĩa tình ĐỨC PHỔ sáng trong
Dù xa TƯ NGHĨA vẫn mong ngày về
MỘ ĐỨC nhớ mắt đỏ hoe
Tiếng ve SƠN TỊNH gọi hè năm xưa
BÌNH SƠN sau buổi chiều mưa
Khói lam đâu đó lưa thưa quyện dần
MINH LONG thương nhớ người thân
Nao nao tấc dạ trải vần tâm tư
Mơ màng, hư thực, thực hư
BA TƠ mây biếc cũng như cảm lòng
Chiều buông mây núi ráng hồng
TRÀ BỒNG nho nhỏ cánh đồng xanh xanh
TÂY TRÀ đèo dốc quanh quanh
SƠN TÂY(2) triền núi cây xanh rừng già
SƠN HÀ cuộc sống yên lành
NGHĨA HÀNH không nhớ không thành lời ca
LÝ SƠN(3) huyện đảo quê nhà
“Khao lề thế lính Hoàng Sa” năm nào
Quê hương sinh trưởng đời ta
Quê hương muôn thuở không nhòa trong tim.
(1), (2), (3) là 3 huyện mới thành lập năm 2006
Thăm lại trường xưa
Ngôi trường cũ, hàng cây nay còn đó
Bao năm rồi cây có nhận ra tôi
Con đường nhỏ cỏ non tràn dưới nắng
Vết thời gian như nét vẽ không lời
Tôi đứng nhìn cổng trường thay đổi
Đón đưa tôi hai buổi đi về
Cây phượng già nhiều phen bão gió
Vẫn ngang trời xanh mát bóng nghiêng che
Hàng long não giờ cao vút vươn cành
Sân trường cũ với bao niềm vui nhớ
Theo thời gian vẫn đọng mãi trong tôi
Trần Quốc Tuấn ơi, ngôi trường cũ đây rồi.