Lên đồi gặm cỏ
Dáng Em nho nhỏ
Trong nắng mai hồng
Em đi qua đồng
Nhởn nhơ chim hót
Em hòa giọng ngọt
Cùng với lũ chim…
Em qua đồi sim
Đi cùng đồng bọn
Thẫn thờ Em chọn
Mấy đóa hoa sầu…
Cài hoa lên đầu
Em cười xa vắng
Trời chiều nhạt nắng
Báo mùa Thu sang…
Về đến đầu làng
Chim bay về núi
Từng đàn tiếp nối
Trong chiều xa xa…
Tôi rời quê nhà
Đi lên tỉnh học
Từng Thu xuống tóc
Thương hình bóng xưa…
Rồi tôi yêu mưa
Chiều thường bác phố
Chạnh buồn chạnh nhớ
Hoa tím chiều mơ…
Rồi tôi làm thơ
Yêu mùa sim chín
Yêu màu hoa tím
Trên tà áo ai!...
……………
Thu nay tôi về
Chim trời vẫn hót
Tiếng chim thánh thót
Nhưng vắng tiếng người
Không thấy ai cười
Trong lành tuổi trẻ
Ngày sao vắng thế !
Mục đồng giờ đâu ?
Mục đồng giờ đâu…?
Ai hái hoa sầu
Cài lên tóc biếc
Để chiều biền biệt
Xua tóc mây bay…?
Đồi sim còn đây
Trong chiều ráng nắng
Nụ cười xa vắng
Trên đồi sim xưa…
Huỳnh Ngọc Phiên
NHẤT NGUYÊN
Mai ta về trong cõi không
Hoang mang hoa dại nở quanh đồng
Em phương trời mộng du hồn nhập
Bước rộn chân đường nhịp cảm thông
Mai Em về trong cõi ta
Mưa bên sông giục nắng tà
Thuyền theo con nước về bên ấy
Khoang lộng ta ngồi gõ phách ca …
Thôi – gió lên rồi – mùa Hạ đi
Triều dâng nước cuốn bước chim di
Mơ hồ biển động xa xôi ấy
Cồn vắng mong gì chân ý nhi ?
Mai ta về trong cõi không
Đèn nhà ai thắp sáng bên sông
Dịu hiền chuông đổ lưng chừng núi
Một tối ta về ngủ bến Đông …
Huỳnh Ngọc Phiên