Không biết hơn một nghìn năm trước,
Biển có xanh như buổi sớm mai này?
Ngô Vương xưa, từng bày binh bố trận,
Sóng Bạch Đằng, cột gỗ có lung lay?
Buổi sớm mai của hơn nghìn năm sau,
Hai đứa lênh đênh trên một con tàu,
Ngắm sương sớm lan dần theo dốc đảo,
Hỏi biển nghìn năm, biển có phai màu?
Bỗng muốn quay về hơn nghìn năm trườc,
Vào động xưa, nơi giấu gỗ quân ta,
Để được ngắm cột - gỗ -đầu - bịt - sắt,
Từng cứu non sông, khỏi ách gian tà.
Hang Đầu Gỗ, sáng muà xuân lấp lánh,
Động nghìn xưa ngời rạng nét hùng anh,
Toả hương khói, bay cao hồn đất nước,
Như muôn đời, biển mãi một màu xanh.
Như lịch sử, đã bao lần lên tiếng:
Máu xương phơi, để giữ vẹn sơn hà.
Lòng quặn thắt, khi nghĩ về “vận nước,”
Đến bao giờ, trở lại được Hoàng Sa ?
LVC.
(*) Hang Đầu Gỗ. Danh thắng nằm trong vịnh Hạ Long. Tương truyền, năm 938, Ngô Quyền đã xử dụng hang này, làm nơi ém quân, chế tạo cọc gỗ vạt nhọn bịt sắt, để thiết kế trận thủy cọc Bạch Đằng lịch sử, đánh tan quân Nam Hán,giết thái tử Nam Hán Lưu Hoằng Thao, giành độc lập sau một ngàn năm Bắc thuộc.